Hành trang Be Bold

Lá thư thứ 2 – Em có yêu công việc của mình?

boldcreativelab . 10/04/2023

Có bao giờ bạn đặt những câu hỏi cho công việc mình đang làm?

Có bao giờ bạn có những lo lắng về những trạm dừng tiếp theo của cuộc đời mình? 

Có bao giờ bạn hoài nghi về năng lực bản thân?

Có bao giờ bạn note ra những cái xoắn của cuộc đời mà mình bối rối?

Vậy thì bạn hãy viết cho bản thân một lá thư bày tỏ nỗi lòng ngổn ngang đó. Và…đừng chôn giấu bức thư kĩ quá, hãy để đó Bold sẽ phản hồi với bạn…

KHI LƯNG CHỪNG CÔNG VIỆC CÒN ĐÁNG SỢ HƠN LƯNG CHỪNG TÌNH YÊU…

Em là một cô gái 30 tuổi từng làm Account tại một Global Agency nhưng nay em đã nghỉ làm. Sau đó em chuyển qua làm Marketing, giữ vị trí PR lead cho một Local Brand nhưng một mình em phải xử lý hết việc của phòng Marketing. Mỗi ngày em ngủ đến 3h sáng, từ 3h-6h sẽ làm khung giờ em giải quyết hết tất cả các công việc đã được hoạch định trước và sau đó thì em không biết phải làm gì tiếp. Việc chồng việc một thời gian dài khiến em thấy chán, hết năng lượng sau đó là một cảm giác lưng chừng, chơi vơi, nếu không muốn nói là đang ngấp nghé trầm cảm.

Áp lực bủa vây tứ phía khi nhìn sang xung quanh em đều là những bạn đã đạt được những thành tựu, chủ doanh nghiệp. Và một vấn đề nữa của em là em không thể giao tiếp với mọi người. Sau thời gian gap year 2022, em mất định hướng không biết bản thân mong muốn điều gì, phải làm gì tiếp, nên phát triển công việc như thế nào?

Cảm giác bế tắc trong công việc thực sự rất tệ. Ảnh minh hoạ

Vào một đêm sau khi đã giải quyết hết công việc, lướt Tiktok để giải trí thì tình cờ biết đến anh Bưởi aka Leo Phan qua kênh Tiktok của Bold Creative Training Lab – Học Làm Quảng Cáo, sau đó tìm trang cá nhân trên facebook của anh và thấy được inspire bởi các quan điểm sống và làm nghề của anh qua các bài post. Em nghĩ là anh sẽ cho em những lời khuyên để em thoát khỏi mớ bòng bong này nên em đặt lịch tư vấn từ trước Tết lận mà tới tháng 2 này mới được xếp lịch để gặp a Bưởi qua zoom. Anh Bưởi và em đã có một cuộc trò chuyện như thế này:

Bưởi: Điều gì làm em hứng thú nhất trong công việc?

Đó là khi em được chia sẻ với người khác, em không thích làm công việc một mình (không phải vì em làm không được, em làm được hết á, nhưng nếu anh cho em một chủ đề, được tìm hiểu và thuyết trình với mọi người thì em sẽ rất happy vì điều đó.

Bưởi: Em có đang gặp khó khăn trong công việc PR Marketing trong công việc hiện tại không?

Em cảm thấy không khó khăn, ngược lại là rất dễ với em. Em được nhận xét là có khả năng tổng hợp thông tin và phân chia thông tin, sắp xếp và xử lý công việc hiệu quả,

Bưởi: Công việc không phải là một vấn đề lớn của em, vậy thì cái gì làm em mất động lực?

Em không giao tiếp tốt được với những người có vị thế cao hơn em. Em chỉ co cụm và làm việc một mình, thì không thể phát triển và hoà nhập với mọi người.

Bưởi: Em có đang yêu công việc của mình không?

Em cũng không biết là em có yêu công việc của mình không, vì nó là một công việc giúp em kiếm ra tiền… Nhưng em thấy không có hứng thú gì, em đôi khi thấy ngõ cụt.

Bưởi: Em có học chuyên ngành về marketing, communication gì không?

Em không, lúc trước em học chuyên ngành kế toán, kiểm toán đến năm thứ 3 sau khi cảm thấy không hợp thì em giấu gia đình nghỉ học. Và sau này vô tình thấy được một job marketing trên Vietnamwork. Cơ hội đến với ngành khá là tình cờ và suốt những công việc sau này của em được học hỏi từ chính quá trình làm việc, được sếp chỉ dạy chứ hoàn toàn không qua một trường lớp nào cả.

Sau hơn một giờ hỏi và qua cách nói của em, thì lời khuyên của anh Bưởi là: 

  1. Vấn đề của em là em đang làm một công việc không có challenging em, dẫn đến việc em thấy an toàn khi làm vừa đủ. Mình thấy mình hài lòng với công việc đó, là bởi vì thứ nhất là em bước vào ngành marketing rất là tình cờ, do đó chưa có đụng đến những đòi hỏi của ngành, những skill khó, những ca khó để em cần nỗ lực hết 200%, để em phải “burned out”. Nên em không có những cái up and down trong công việc (up là khi mình hoàn thành một ca khó, mình sướng với cái kết quả công việc đó, down là mình sẽ bị bế tắc trong công việc) Chính cái up and down đó làm mình khi vượt qua cái down, mình sẽ up rất sướng, kiểu như bị dồn đến bước đường cùng, nhưng nếu như mình có trí, có tài, có khả năng để bật lại. Chính cái up and down này làm mình sướng với nghề, một khi sướng với nghề thì là chất xúc tác dẫn mình theo nghề lâu. Chính vì em không có những cung bậc đó, hầu hết công việc của em đã và đang diễn ra theo chiều ngang, em an toàn quá, nhẹ nhàng quá dẫn đến làng nhàng, dẫn đến chai lì cảm xúc.
  2. Em nên tìm học các khóa học chuyên sâu về Marketing, về Communication để có cái nhìn tổng thể bởi việc em đang làm chỉ là a part of the whole, em đang nhìn viên kim cương chỉ ở một mặt, một angle. Cần học cái tổng thể để quay lại áp dụng vô đúng cái công việc PR của em, để lên một cái vị trí cao hơn,…Học tập giống như leo núi, càng lên cao càng có nhiều trải nghiệm, có tầm nhìn xa & giải pháp trong cuộc sống và công việc, nâng cao kiến thức, năng lực để có thể adapt đúng với cái năng lượng của em.
  3. Hoặc em không muốn đi học nữa thì em có thể tìm một cái công việc khác challenging hơn, xứng đáng với cái năng lượng của mình hơn để từ đó em có thể learn by watching, by listening, và by doing. Vì em là một người excited by job, có thể hoãn đi chơi để keep cái mood đó cho lần sau và lấy niềm vui trong công việc.

Em: Dạ đúng rồi, em tự thấy bản thân em là người enjoy công việc, em có nhu cầu findout bản thân hơn là những nhu cầu đi chơi, gặp gỡ,…

Bưởi:Anh đoán là cái năng lượng, năng lực của em còn khủng khiếp hơn những gì em đang làm. Em đang chỉ sử dụng con dao Thái Lan thay vì sử dụng con dao phay, vì theo cách em toả năng lượng ra, cách em điều tiết hơi thở, sắp xếp câu, nhả chữ thì anh Bưởi đoán em, năng lực của em là con dao phay. Nhưng công việc hàng ngày của em thì em đang chỉ mới dùng 2 phần công lực, đó là dao Thái Lan, em chưa có sử dụng đúng năng lực của mình và thứ 2 là em chưa đúng cái môi trường để thi triển hết cái nội công của bản thân, Em dùng dao phay gọt trái cây thay vì chặt cây, điều đó làm em chán, em ghét cái hiện tại của em, chính vì thế em cảm thấy lưng chừng.

Em: Một vấn đề nữa là em muốn nghe ý kiến của anh Bưởi, là việc em gặp khó khăn khi giao tiếp, mở rộng quan hệ với những người giỏi hơn. Em thấy ở họ sự tự tin, giao tiếp tốt, rất khó để làm thân nhưng cũng không thể ghét được. Em thì không như vậy, em thích một mình, giao tiếp không quá khéo léo. Vậy em có cần thay đổi gì để mở rộng cơ hội phát triển không anh?

Một lời khuyên cho em, vẫn cứ là chính mình, keep your all identity, giữ nguyên cái màu sắc của em, hiền lành, hung dữ hay “bitchy” như Bưởi cũng được nhưng với điều kiện là cái tâm tử tế trong cuộc sống, tử tế khi làm nghề thì vũ trụ sẽ tự động kết nối cho em thôi. Em không cần phải thảo mai, hay giả lả với đứa nào, hãy cứ làm em, là chính mình nhưng hãy tử tế và trải thảm đỏ ra cho mọi người nếu được.

THƯ GỬI CHÍNH MÌNH LÀ CHUYÊN MỤC GÌ MÀ BOLD DỮ VẬY?

Đây là một chuyên mục được mở từ anh Leo Phan – Founder của Bold Creative Training Lab. Mỗi lá thư của chuyên mục là một câu chuyện được anh lắng nghe từ những chia sẻ của các bạn trẻ đang quay quắt trong nghề, hay được đúc kết từ chính kinh nghiệm của anh. Qua đó các em sẽ đc truyền cảm hứng, để mình sẽ biết cách healing nội tâm của mình, làm hành trang bước tiếp cho công việc của mình tốt hơn.

 

Ký tên: From Bold with thiệt nhiều tình yêu!



Zalo
Tin nhắn
Điện thoại
Tin nhắn
Điện thoại
Zalo